Khi con tôi đầy 1 năm tuổi, tôi có tổ chức sinh nhật cho bé ở nhà hàng, tôi mời bạn bè đến chung vui nhưng không hiểu trời xui đất khiến thế nào, tôi và anh gặp lại nhau sau khoảng thời gian xa cách. Tôi bế con trên tay run bần bật vì sợ anh đến gần nhưng có lẽ vì anh biết nên anh chỉ đứng từ xa nhìn mẹ con tôi.
Trong buổi tiệc, một người bạn thân của tôi bây giờ đang là cấp dưới của anh, gặp anh nên bạn tôi chào hỏi, trò chuyện… và mọi chuyện bắt đầu từ rắc rối từ đó.
Anh theo hỏi bạn tôi và bạn tôi cũng rất chân thành tìm hiểu giúp sếp, bạn tôi kể cho anh nghe về cuộc sống hiện tại của tôi và cho anh địa chỉ nhà tôi, ngược lại thì tôi cũng được biết về anh qua người bạn mình. Anh là con trai độc nhất trong một gia đình có thế lực ở ngành ngân hàng, anh hiện là giám đốc của một ngân hàng tại thành phố tôi đang sống.
Gia đình anh là bậc thượng lưu, còn tôi thì thân phận bèo bọt. Lâu nay anh vẫn đi tìm tôi và anh viết cho tôi một lá thư tay với mong muốn được gặp tôi một lần. Anh cũng nói rằng: “Vì anh thấy em đang hạnh phúc bên người đàn ông đó nên anh chỉ biết đứng xa nhìn. Anh rất muốn đến ôm con anh, nhưng anh sợ sẽ làm cuộc sống của em bất hạnh” vì nếu anh bế con tôi, mọi người sẽ nhận ra nét giống nhau của hai gương mặt. Và anh nhấn mạnh với tôi: “Em hãy cứ hạnh phúc em nhé bởi vì anh đã cố gắng thuyết phục nhưng vẫn không có được em. Em yêu người đàn ông đó, còn anh chỉ là người thay thế anh ấy để em có con. Em hy sinh cho người đàn ông đó nhiều hơn anh nghĩ, sự thật thì vẫn là sự thật, em có nghe câu này chưa? “Lá rụng về cội” – anh tin điều đó và anh sẽ chờ đợi. Hãy chăm sóc cho con thật tốt, thật đầy đủ. Em cứ thoải mái lấy hạnh phúc của anh làm niềm vui cho hai mẹ con em, chỉ cho hai mẹ con em thôi nhé, hoặc đến một ngày nào đó, sự thật được rõ ràng thì anh vẫn luôn đứng sau lưng em. Con anh, anh không thể bỏ được, lúc đó xin em hãy cho anh một cơ hội để bù đắp cho em, bù đắp tất cả nỗi đau em đang mang trong suy nghĩ và chịu đựng mình em. Lúc đó anh không xin ở em điều gì cao cả, chỉ xin em một lần hãy đón nhận anh”, và bên ngoài là số điện thoại và địa chỉ ghi tên công ty nơi anh đang làm việc.
Cách đây vài hôm, người bạn thân tôi có đến tìm tôi và rủ tôi vào bệnh viện thăm một người bạn thân đang nằm ở đó. Tôi nghe vậy và vội thu xếp đi với bạn vào viện… nhưng khi vừa vào khoa bệnh, tôi nhận ra ngay đó là anh chứ không phải người bạn học của tôi. Anh bị bệnh tim và đang trong khoảng thời gian nguy hiểm tới tính mạng. Dường như bạn tôi cũng đã biết mơ hồ về mối quan hệ giữa tôi và anh nên bạn tôi đã tránh mặt để tôi ngồi thăm anh. Anh nói với tôi những lời rất xa xăm, kết cục thì anh hỏi tôi: “Nếu lần này ca mổ của anh không thành công, anh ra đi thì em có thể nào dẫn con về cho ba má anh được nhìn mặt cháu một lần được không? Dẫu sao thì đó cũng là máu mủ của anh…”.
Tai tôi ù đi, và cầu xin trời đất đừng làm như vậy với hai cuộc đời chúng tôi. Tôi đã khóc và lo lắng rất nhiều… Thật sự tôi không yêu anh nhưng tôi rất thương anh ấy. Nếu anh ấy có mệnh hệ gì, tôi biết phải làm sao đây ?