Người đàn ông cho tôi đứa con
Cô ấy là tình yêu cũ của chồng tôi, đã chung sống cùng chồng tôi suốt khoảng thời gian 5 năm như vợ chồng. Anh gặp cô ấy ở một nơi làm mát xa vì cô ấy làm việc ở đó, và cô ấy có một đứa con riêng. Vì lý do gì mà chồng tôi đột ngột bỏ cô ấy lấy vợ thì cô ấy không biết nhưng cũng không níu kéo vì cô ấy biết có níu kéo cũng không được bởi chồng tôi là con trai một trong gia đình có ba chị em gái. Nhưng sau khi lấy vợ hai người vẫn qua lại, cô ấy thú nhận là không quên được chồng tôi nên vẫn lén lút qua lại. Hôm nay được gặp tôi, tôi cư xử đàng hoàng quá khiến cô ta thấy ngại và tự hứa sẽ không liên lạc cho chồng tôi nữa, tôi đồng ý không suy nghĩ vì cho rằng, đó đã là quá khứ.
Một hồi lâu ngồi trò chuyện, bất ngờ cô ấy hỏi tôi “Sao em không sinh cho anh ấy một đứa con đi”, thì cảm xúc trong lòng tôi dâng trào, tôi chia sẻ cùng cô ấy. Đáp lại, cô ấy nói với tôi “Không phải đâu em, chắc em mới là người vô sinh chứ anh ấy thì không phải, vì chị và ảnh đã từng có với nhau một đứa con rồi, nhưng vì thai nằm ngoài tử cung nên phải bỏ, và ảnh chính là người ký giấy cho ca mổ của chị mà”… Tôi nghẹn đắng trong lòng, nước mắt bắt đầu rơi, có lẽ nào là vậy? Chồng tôi đã từng có con, chồng tôi chỉ bị vô sinh khi đã về với tôi. Tại sao bao nhiêu hạnh phúc, bao nhiêu tốt đẹp họ đến trước hưởng thụ còn bây giờ họ trả anh về bên tôi với một thân hình vô sinh và bắt tôi phải là người chịu đựng mọi thiệt thòi như vậy sao? Chuyện anh có con với người phụ nữ này nhà anh ai cũng biết, chỉ có tôi là người không biết gì nên suốt khoảng thời gian tôi về làm vợ anh, tôi đã phải chịu lời dè bỉu vì không thể có con, anh cũng chưa bao giờ nói đỡ cho tôi trước mặt ba má anh khi gia đình anh nặng lời với tôi. Và giờ thì tôi đã biết, đó chính là nguyên nhân gia đình anh chẳng ai nghĩ là anh mà chỉ nghĩ là tôi, bởi vì anh đã từng có con với người ta?
Sau đó chúng tôi ra về, trong đầu tôi là hàng ngàn những suy nghĩ về sự phản bội, dối trá mà chồng tôi đã âm thầm làm sau lưng tôi bao nhiêu năm nay. Tôi đã quá tin vào anh, tôi im lặng chịu đựng đau đớn tổn thương, không nói gì nặng nhẹ với anh, càng không chia sẻ cùng gia đình anh bởi tôi biết, nếu nói ra thì đó là lợi thế cho gia đình anh vì họ đang muốn tôi và anh tan vỡ. Tôi cũng không nói với ba mẹ mình và ngày qua ngày vẫn vậy, vẫn thái độ cư xử từ hành động đến lời nói của gia đình anh. Tôi quyết định đề nghị anh ra ngoài sống riêng cùng tôi, hoặc là chúng tôi ly hôn nhau và anh đồng ý thu xếp gia đình ra ngoài sống riêng cùng tôi.
Ban đầu gia đình anh phản đối kịch liệt nhưng rồi cũng đành nhượng bộ. Thời gian ra ngoài chung sống, tưởng rằng sẽ hạnh phúc, tưởng rằng vết thương ấy sẽ nguôi ngoai, nhưng làm sao nguôi ngoai được đây khi chồng tôi và cô gái ấy vẫn qua qua lại? Tôi biết nhưng tôi im lặng, không làm ồn ã mọi chuyện lên. Rồi tôi lên cho mình một kế hoạch hoàn hảo, đó là tìm một người đàn ông có đủ những yếu tố phúc hậu, hiền lành và tôi sẽ cho họ cái họ muốn ở tôi vì tôi có nhan sắc và một thân hình bốc lửa, còn họ sẽ cho tôi điều tôi cần, đó là đứa con. Tôi bắt đầu tìm kiếm mục tiêu của mình và một phần tôi nói chồng tôi hãy điều trị bằng cách uống thuốc bắc, chồng tôi cũng đồng ý điều trị bằng phương pháp ấy.
Với tôi tìm kiếm một người đam mê về thể xác không khó, thậm chí những đồng nghiệp của chồng tôi và những người đàn ông thành đạt có địa vị nhìn tôi cũng muốn theo đuổi. Bề ngoài, tôi rất trẻ, nếu không đeo nhẫn sẽ chẳng ai nghĩ tôi là người đã có chồng.
Và rồi tôi cũng gặp được mục tiêu của mình, tôi không biết anh làm gì, gia đình anh như thế nào, anh ở đâu… tôi chỉ biết là anh chưa có gia đình, công việc thì ổn định, vậy là quá đủ. Anh làm tôi có thiện cảm không phải vì anh đẹp trai hơn ai nhưng cách anh giao tiếp với tôi, anh rất lịch thiệp, ân cần nhưng khoảng cách. Sau hai lần gặp gỡ, tôi nói chuyện thẳng với anh vấn đề tôi cần, anh có chút bối rối, bỡ ngỡ, anh ngượng ngùng và ban đầu anh từ chối, anh thuyết phục tôi nếu không hạnh phúc thì hãy ly hôn để anh được yêu và sống bên tôi đúng nghĩa. Đứa con của anh cũng không phải gặp cảnh bất hạnh nếu mọi chuyện có ngày bại lộ. Tôi không đồng ý và nói ngắn gọn với anh, tôi không muốn ly hôn vì tôi còn yêu chồng, tôi làm điều này vì tôi hy sinh cho cả hai, tôi hy sinh cho bản thân, tôi đánh đổi một là tôi hạnh phúc, hai là tôi bất hạnh. Tôi không muốn chồng tôi khát khao với những điều anh không thể, hàng xóm đánh dấu hỏi và đồng nghiệp dị nghị chồng tôi không phải là đàn ông. Tôi không biện hộ cho tội ngoại tình của mình, tôi chỉ nói thật tâm những điều tôi suy nghĩ. Sau đó tôi thuyết phục anh, nếu anh không làm điều đó vì tôi, tôi cũng sẽ tìm một người đàn ông khác và tất nhiên, anh không có lý do gì để từ chối một người phụ nữ như tôi.
KhoTaivn.Xtgem.Com
Sau lần ấy, chúng tôi đến với nhau, anh say mê trên cơ thể tôi và thú thật là tôi có cảm giác với anh hơn chồng mình. Anh bỏ việc, thu xếp thời gian để đến với tôi khi tôi cần và trong vòng một tháng thì tôi mang thai. Chồng tôi cứ nghĩ là anh uống thuốc bắc có hiệu quả, anh ôm tôi vào lòng vui sướng, hớn hở khoe với nhà nội, nhà ngoài, rồi cả hàng xóm, đồng nghiệp. Mẹ tôi làm tiệc ăn mừng cúng tạ ơn trên, còn ba tôi thì khóc không nói được thành lời vì gia đình tôi đâu ai nghĩ tôi có thể làm được điều đó? Lúc nào đối với gia đình, tôi cũng là cô con gái hồn nhiên và trong trắng, tôi vui cười mà nghẹn đắng trong tâm can… Kể từ đó tôi, tôi có một quá khứ không trọn vẹn nhưng tôi đã chôn chặt quá khứ này, không dám chia sẻ cùng ai dù là ba mẹ của mình. Tôi sợ ba mẹ sẽ sốc khi biết tôi trở thành con người ghê sợ như vậy.
Từ khi tôi mang thai, gia đình chồng tôi nhẹ nhàng hơn rất nhiều, quan tâm đúng mực, không cay cú hay kiếm chuyện với tôi nữa. Họ thương cái thai đang lớn dần trong cơ thể tôi và họ nâng niu đứa cháu đích tôn của họ. Cuộc sống làm dâu của tôi bắt đầu nhẹ nhàng hơn mặc dù, có những lúc vợ chồng tôi không hòa hợp.
Lúc này tôi càng hiểu rõ tại sao gia đình chồng tôi vẫn muốn chúng tôi ly hôn, vì cho rằng tôi không môn đăng hộ đối với gia đình họ. Ba má chồng tôi nói: “Sẽ cho tôi 100 triệu nếu tôi ly hôn để lại cháu cho gia đình họ nuôi dưỡng”.
Còn về phần anh, tôi cắt đứt liên lạc với anh khi tôi biết mình mang thai. Tôi tránh né anh, chủ động đổi số điện thoại để anh không tìm thấy tôi vì trong thời gian gần gũi, dù đã có thỏa thuận nhưng anh đã yêu tôi thật lòng và rất sâu sắc. Tôi cảm nhận điều đó chính xác lắm vì với những điều anh đang làm để giành lấy tôi về phía anh.
Anh biết tôi mang thai nên anh tìm kiếm tôi khắp nơi, ở quán cafe trước đây tôi hay đến, quán ăn mà tôi thích, shop mà tôi hay đến lấy đồ… anh tìm kiếm tôi như lục tung cả thành phố này lên. Và anh gửi mail cho tôi rất nhiều, anh van xin tôi hãy cho anh được gặp tôi nhưng tôi im lặng và chấm dứt mọi liên lạc, vẫn không quên cảm ơn và chúc phúc cho anh.
Trong ngày tôi sinh con, không biết trời thương thế nào mà thằng bé sinh ra đã có nét giống nhà chồng tôi như bản sao hoàn hảo, tôi thầm cảm ơn trời đất đã phù hộ cho tôi có một “vở kịch” thành công. Gia đình chồng chẳng ai mảy may nghi ngờ, chồng tôi thì càng không bởi từ khi anh theo đuổi tôi, tôi chỉ là đứa con gái mới lớn và suốt thời gian anh theo đuổi rồi xin hỏi cưới, cho đến khi làm vợ anh 5 năm qua, anh chưa bao giờ thấy tôi chơi hay qua lại với bất cứ một người đàn ông nào. Nhà chồng càng không có lý do nghi ngờ khi tôi luôn là người đi về đúng giờ giấc. Vậy là giấc mơ của tôi bấy lâu đã thành hiện thực.
Bây giờ con tôi đã 2 tuổi, thật lòng mà nói, bé rất giống người đàn ông đó, giống hoàn hảo từ bàn chân cho tới mái tóc nhưng nét giống đó lại phần nào pha lẫn với nét mặt chồng tôi nên người ngoài nhìn vào cứ nói bé giống ba, bé xinh xắn như những đứa trẻ trong tranh....